Đầu năm 2013 chính quyền thành phố Đà Nẵng mở chiến dịch gom những anh chồng làm biếng ,hay than thở ,cưới vợ xong là sinh đủ thứ tật xấu!
Chiều hôm qua ,tui vừa cho con bé bú sữa và ru cho bé ngủ xong thì ra trước nhà bắt ghế ngồi uống cafe một mình!Đang ngồi mơ mộng thả hồn nhớ lại người xưa người nay lại còn tính chuyện làm thơ nữa .Bất ngờ đội đặc nhiệm thu gom NHỮNG_ANH_CHỒNG_HƯ_HỎNG ập đến ,bắt tui đưa llen xe chuyển về trụ sở hội phụ nữ thành phố.Đến nơi tui bị nhốt chung với những anh bị bắt trước đó đang chờ đến lượt đưa lên thẩm vấn và cải tạo lại đầu óc NHỮNG_ANH_CHỒNG_HƯ_HỎNG .Tui lân la bắt chuyện với mấy ổng thì biết được tội trạng của họ :Có anh vì công việc bận quá quên mất ngày kỉ niệm lần nắm tay đầu tiên với người vợ ,có anh thì theo bạn bè nhậu nhẹt quên nấu cơm ,anh thì sáng nào cũng ngủ nướng để vợ tự đưa con đến trường..............ôi thôi đủ thứ tội trạng.Đến lúc mấy ổng hỏi tui vì sao bị đưa đến đây tui lúng túng gãi đầu không biết nói sao đành nhăn răng :- Tui đủ mấy tội mà mấy ông vừa kể ra ,chuyến này chắc tui bị cải tạo tư tưởng dài dài đây.

Thực ra cái tội lớn nhất của tui là đầu óc có vấn đề ,hay mơ mộng đâu đâu ,hay nghĩ đến những cô gái tui quen biết ,hoặc những người tui gặp trên đường đi ,thậm chí trên phin ảnh hay truyện tranh nữa.
Đến lượt tui bị kêu lên thẩm vấn ,ngồi trước mặt tui là một phụ nữ ,tui cố nặn ra một nụ cười thiệt tươi .
Ầm ...ầm ông làm cái chi mà vừa ngủ vừa cười zậy hả? Tui dụi mắt ,thì ra là giấc mơ .Lúc này tui đang nghỉ trưa đang caìe với bạn thì ngủ quên lúc nào không hay .Hú Hồn ,chỉ là giấc mơ!
Thực ra những người đàn ông đã có vợ cần có lúc nhìn lại mình và lắng nghe suy nghĩ của người bên cạnh .
Đây là những câu thơ mà tui đọc đươc bên nhà Hoa Quỳnh (http://www.blogger.com/profile/14695632922470285059 ) nè :
Bỗng dưng em thèm được khóc
Bỗng dưng muốn được dỗ dành
Bỗng dưng cứ thèm được hỏi
Bản nhạc này em có thích không..